Nhìn lên bầu trời đêm, đôi khi ta thấy một vệt sáng kỳ ảo lướt qua, mang theo chiếc đuôi dài lộng lẫy. Người xưa gọi chúng là "sao chổi", nhưng thực ra đây không phải là sao mà là những thiên thể băng giá đến từ rất xa, có khi còn già hơn cả Trái Đất chúng ta. Giống như những viên nang thời gian đông lạnh, chúng mang trong mình vật chất nguyên thủy từ thuở bình minh của Hệ Mặt Trời. Bạn có biết, sao chổi Halley nổi tiếng đã đồng hành cùng lịch sử nhân loại qua hàng ngàn năm, cứ định kỳ ghé thăm một lần? Vậy, những "quả cầu tuyết bẩn" bí ẩn này thực sự là gì, chúng cấu tạo ra sao, hành trình của chúng qua vũ trụ kỳ lạ thế nào, và chúng tiết lộ điều gì về nguồn gốc của chính chúng ta?
Sao chổi là gì Quả cầu băng bụi
Bạn có bao giờ ngước nhìn bầu trời đêm và thấy một vệt sáng kỳ lạ lướt qua, được gọi là sao chổi chưa? Nhiều người nghĩ sao chổi đơn giản là "sao có đuôi", nhưng thực chất, bản chất của chúng phức tạp và thú vị hơn nhiều. Sao chổi không phải là sao, mà là những thiên thể nhỏ bé, được ví như những "quả cầu tuyết bẩn khổng lồ" lang thang trong không gian.

Vậy, bên trong cái "quả cầu tuyết bẩn" ấy có gì? Cấu tạo cơ bản của một sao chổi khi còn ở rất xa Mặt Trời, nơi lạnh giá và tĩnh lặng, chủ yếu là một khối rắn gọi là hạt nhân. Hạt nhân này là trái tim băng giá của sao chổi, được tạo thành từ hỗn hợp của:
- Nước đá: Đây là thành phần chính, giống như băng chúng ta thấy trên Trái Đất.
- Các loại băng khác: Bao gồm băng khô (carbon dioxide đông lạnh), methane, ammonia, và các loại khí đóng băng khác.
- Bụi và đá: Những hạt bụi mịn, các mảnh đá nhỏ và khoáng chất được trộn lẫn trong khối băng, giống như đất và sỏi kẹt trong tuyết.
- Các hợp chất hữu cơ: Đôi khi còn có cả những phân tử phức tạp chứa carbon, được xem là những viên gạch xây dựng sự sống sơ khai.
Chính hỗn hợp băng và bụi này tạo nên sự khác biệt cốt lõi giữa sao chổi và tiểu hành tinh. Trong khi tiểu hành tinh chủ yếu là những khối đá hoặc kim loại rắn chắc, thì sao chổi lại là kho chứa vật chất băng giá từ thuở sơ khai của Hệ Mặt Trời. Khi còn ở xa, hạt nhân sao chổi chỉ là một khối tối tăm, lạnh lẽo, không phát sáng hay có đuôi gì cả. Cái đuôi nổi tiếng chỉ xuất hiện khi sao chổi bắt đầu hành trình tiến gần đến Mặt Trời ấm áp hơn.
Sao chổi bừng sáng gần Mặt Trời
Khi sao chổi còn lang thang ở tít tắp rìa Hệ Mặt Trời, nó chỉ là một cục băng bẩn thỉu, lạnh lẽo, khó mà thấy được. Nhưng mọi chuyện thay đổi chóng mặt khi vị khách băng giá này bắt đầu hành trình tiến gần đến ngôi sao trung tâm của chúng ta. Lúc này, dưới cái nắng ấm áp của Mặt Trời, sao chổi như "lột xác", phô bày những cấu trúc kỳ ảo mà ta thường thấy trên ảnh.
Đầu tiên là cái lõi rắn chắc, hay còn gọi là hạt nhân. Đây chính là "trái tim" của sao chổi, nơi chứa đựng toàn bộ băng (nước đóng băng, carbon dioxide, methane…) cùng bụi và khoáng chất từ thuở sơ khai của Hệ Mặt Trời. Kích thước hạt nhân thường chỉ vài km đến vài chục km, khá nhỏ bé so với những gì chúng ta nhìn thấy từ xa.
Khi hạt nhân nóng lên, lớp băng bề mặt không tan chảy thành nước lỏng như trên Trái Đất, mà bốc hơi thẳng thành khí (quá trình thăng hoa). Lượng khí và bụi thoát ra này tạo thành một đám mây khổng lồ, mờ ảo bao quanh hạt nhân. Người ta gọi nó là lớp khí quyển sao chổi, hay coma. Coma có thể rộng hơn cả đường kính Mặt Trời! Chính lớp coma này làm cho sao chổi trông lớn hơn nhiều so với kích thước thật của hạt nhân.
Và rồi, thứ làm nên "thương hiệu" của sao chổi: cái đuôi sáng rực. Thực ra, sao chổi thường có đến hai loại đuôi khác nhau, mỗi loại hình thành theo một cách riêng dưới tác động của Mặt Trời.
Một là đuôi bụi. Áp lực từ ánh sáng Mặt Trời đẩy những hạt bụi nhỏ li ti thoát ra từ coma. Vì các hạt bụi có khối lượng tương đối lớn hơn các phân tử khí, chúng không bị đẩy đi quá mạnh và vẫn chịu ảnh hưởng của lực hấp dẫn, nên đuôi bụi thường cong cong, như một vệt khói kéo dài theo quỹ đạo của sao chổi.
Hai là đuôi ion (hay đuôi khí). Khi khí trong coma bị ion hóa bởi bức xạ cực tím từ Mặt Trời, chúng trở nên nhạy cảm với gió Mặt Trời – dòng hạt mang điện tích mạnh mẽ phun ra từ ngôi sao của chúng ta. Gió Mặt Trời thổi bay các ion này đi với tốc độ cực nhanh, tạo thành một cái đuôi thẳng tắp, luôn chỉ thẳng ra phía đối diện với Mặt Trời.
Điều thú vị là đuôi sao chổi luôn hướng ra xa Mặt Trời, bất kể sao chổi đang bay tới hay bay đi. Tưởng tượng như một chiếc xe hơi chạy lùi mà khói vẫn bay về phía trước vậy!
Chính ba thành phần này – hạt nhân, coma và đuôi – tạo nên hình ảnh ngoạn mục của sao chổi khi nó ghé thăm vùng lân cận Mặt Trời. Chúng là bằng chứng sống động cho sự tương tác giữa thiên thể băng giá này và năng lượng khổng lồ từ ngôi sao của chúng ta.
Quỹ đạo sao chổi Đường đi vạn dặm
Khác với những hành tinh "ngoan ngoãn" quay theo quỹ đạo gần tròn và nằm gọn trong một mặt phẳng, sao chổi lại là những kẻ du mục thực thụ của Hệ Mặt Trời. Đường đi của chúng thường cực kỳ… "dị", không theo một khuôn mẫu cố định nào, tạo nên những hành trình đầy bất ngờ và ngoạn mục.
Hãy tưởng tượng một sợi dây cao su bị kéo căng hết cỡ rồi thả ra. Đó chính là hình ảnh gần đúng nhất về quỹ đạo của nhiều sao chổi. Thay vì đi theo vòng tròn hay elip gần tròn như Trái Đất, sao chổi thường di chuyển trên quỹ đạo hình elip cực kỳ dẹt. Nghĩa là, có lúc chúng lao vút đến gần Mặt Trời, sưởi ấm và khoe chiếc đuôi rực rỡ, rồi lại lặn mất tăm vào những vùng không gian lạnh lẽo, xa xôi tít mù khơi, có khi còn vượt xa cả quỹ đạo của sao Hải Vương.
Tuy nhiên, không phải sao chổi nào cũng quay trở lại. Có những vị khách chỉ ghé thăm Hệ Mặt Trời bên trong một lần duy nhất rồi "một đi không trở lại". Đó là những sao chổi đi theo quỹ đạo hình parabol hoặc hyperbol. Bạn có thể hình dung quỹ đạo parabol như một đường cong mở ra vô tận, còn hyperbol thì thậm chí còn "mở" hơn nữa. Một khi đã đi vào quỹ đạo này, sao chổi sẽ có đủ hoặc thừa vận tốc để thoát ly hoàn toàn khỏi lực hấp dẫn của Mặt Trời, vĩnh viễn rời bỏ Hệ Mặt Trời của chúng ta để chu du vào không gian giữa các vì sao.
Sự khác biệt lớn nhất giữa quỹ đạo sao chổi và hành tinh nằm ở độ lệch tâm và độ nghiêng. Quỹ đạo hành tinh có độ lệch tâm rất nhỏ (gần tròn) và nằm gần như trên cùng một mặt phẳng (mặt phẳng hoàng đạo). Ngược lại, quỹ đạo sao chổi có độ lệch tâm rất lớn (rất dẹt) và có thể nghiêng một góc bất kỳ so với mặt phẳng hoàng đạo, thậm chí là gần như vuông góc. Chính vì thế, chúng ta có thể thấy sao chổi xuất hiện từ bất kỳ hướng nào trên bầu trời.
Một yếu tố quan trọng định hình "số phận" của quỹ đạo sao chổi chính là lực hấp dẫn của các hành tinh khổng lồ, đặc biệt là sao Mộc. Với khối lượng đồ sộ của mình, sao Mộc giống như một "người khổng lồ" có thể "bẻ cong" đường đi của sao chổi. Một lần bay ngang qua sao Mộc có thể khiến quỹ đạo của sao chổi thay đổi đáng kể: có thể rút ngắn chu kỳ quay, đẩy nó vào một quỹ đạo va chạm với Mặt Trời hoặc một hành tinh nào đó, hoặc tệ hơn là ném thẳng nó ra khỏi Hệ Mặt Trời vĩnh viễn. Sự tương tác hấp dẫn này khiến cho quỹ đạo của nhiều sao chổi, đặc biệt là những sao chổi có chu kỳ ngắn, trở nên khá phức tạp và khó dự đoán chính xác trong thời gian dài.
Vòng đời sao chổi Từ xa xôi đến tan biến
Bạn biết không, những vị khách có đuôi lộng lẫy này không hề sinh ra gần Mặt Trời đâu nhé. Quê hương thật sự của chúng nằm ở những vùng cực xa xôi, lạnh lẽo và tối tăm nhất của Hệ Mặt Trời, nơi ánh sáng Mặt Trời chỉ còn là một đốm sáng mờ nhạt.
Có hai "nhà trẻ" chính cho sao chổi. Một là Vành đai Kuiper, nằm ngay bên ngoài quỹ đạo của Hải Vương Tinh. Đây là một khu vực hình đĩa chứa đầy các vật thể băng giá, là nguồn gốc của những sao chổi chu kỳ ngắn, tức là chúng chỉ mất vài chục đến vài trăm năm để hoàn thành một vòng quanh Mặt Trời.
Xa hơn nữa, cách Mặt Trời hàng chục nghìn lần khoảng cách từ Trái Đất đến Mặt Trời, là Đám mây Oort. Hãy tưởng tượng một quả cầu khổng lồ bao bọc toàn bộ Hệ Mặt Trời của chúng ta, chứa hàng tỷ, thậm chí hàng nghìn tỷ vật thể băng giá. Đây là nơi khai sinh ra những sao chổi chu kỳ dài, hành trình của chúng có thể kéo dài hàng nghìn, thậm chí hàng triệu năm.
Vậy làm sao những vật thể băng giá này lại rời bỏ quê hương xa xôi để ghé thăm vùng lân cận của Trái Đất? Thường là do một cú huých nhẹ từ lực hấp dẫn của các hành tinh khổng lồ như Sao Mộc, Sao Thổ, hay thậm chí là lực hấp dẫn yếu ớt từ những ngôi sao đi ngang qua. Cú huých này đủ để làm thay đổi quỹ đạo của chúng, đẩy chúng vào một hành trình dài hướng về phía Mặt Trời ấm áp hơn.
Khi một sao chổi bắt đầu chuyến đi vào bên trong Hệ Mặt Trời, vòng đời "sống động" của nó mới thực sự bắt đầu. Mỗi lần đến gần Mặt Trời, nhiệt độ tăng lên khiến lớp băng trên bề mặt hạt nhân bắt đầu bốc hơi trực tiếp thành khí (gọi là thăng hoa). Quá trình này giải phóng bụi và khí, tạo nên lớp khí quyển mờ ảo gọi là coma và cái đuôi sáng rực mà chúng ta thường thấy.
Nhưng mỗi lần thăng hoa như vậy, sao chổi lại mất đi một phần vật chất của mình. Nó giống như một viên kẹo đá đang tan chảy dưới ánh nắng vậy. Cứ lặp đi lặp lại hàng trăm, hàng nghìn lần, hạt nhân băng giá của sao chổi sẽ dần bị hao hụt.
Cuối cùng, số phận của một sao chổi có thể kết thúc theo nhiều cách. Nó có thể đơn giản là tan chảy hết lớp băng, chỉ còn lại một lõi đá hoặc bụi không còn hoạt động, trở thành một "xác" sao chổi. Hoặc, lực hấp dẫn mạnh mẽ từ Mặt Trời hay các hành tinh lớn có thể xé toạc nó thành nhiều mảnh nhỏ. Đôi khi, sao chổi có thể va chạm với một hành tinh, mặt trăng, hoặc thậm chí là lao thẳng vào Mặt Trời. Một khả năng khác là nó bị lực hấp dẫn của một hành tinh nào đó "quăng" văng ra khỏi Hệ Mặt Trời mãi mãi.
Dù kết thúc thế nào, mỗi chuyến ghé thăm của sao chổi đều là một câu chuyện về hành trình từ nơi tận cùng vũ trụ đến gần chúng ta, mang theo những bí ẩn về thuở sơ khai của Hệ Mặt Trời.
Sao chổi Xưa kia là điềm gở nay là kho báu
Nhìn lên bầu trời đêm, nếu bất chợt thấy một vệt sáng kéo dài kèm cái đuôi mờ ảo, người xưa thường rợn tóc gáy. Sao chổi, với vẻ ngoài kỳ lạ và sự xuất hiện không báo trước, đã gieo rắc nỗi sợ hãi, bị coi là điềm gở, báo hiệu chiến tranh, dịch bệnh hay cái chết của vua chúa. Từ Đông sang Tây, những câu chuyện, truyền thuyết về sao chổi như một sứ giả của tai ương cứ thế lan truyền, ăn sâu vào tâm thức con người suốt hàng nghìn năm. Chúng là những vị khách không mời mà đến, khuấy động sự yên bình của bầu trời quen thuộc, khiến người ta liên tưởng đến sự hỗn loạn và biến động trên mặt đất.

Thế nhưng, khoa học hiện đại đã vén bức màn bí ẩn ấy, thay thế nỗi sợ bằng sự tò mò và hiểu biết. Ngày nay, chúng ta biết sao chổi không phải là điềm gở, mà là những khối băng bụi cổ xưa, tàn dư từ thuở sơ khai của Hệ Mặt Trời. Sự xuất hiện của chúng trên bầu trời chỉ đơn giản là hành trình theo quỹ đạo elip cực dẹt, khi tiến gần Mặt Trời thì vật chất bốc hơi tạo thành lớp khí quyển và đuôi sáng rực rỡ. Quan niệm từ "sao chổi" (comet) trong tiếng Hy Lạp cổ nghĩa là "sao có tóc", cũng phản ánh sự quan sát hình dạng đặc trưng của chúng.
Việc đặt tên cho những vị khách vũ trụ này cũng đã thay đổi. Thay vì những cái tên mang tính biểu tượng hay gắn với điềm báo, hệ thống đặt tên hiện đại tuân theo quy tắc khoa học, thường dựa trên năm phát hiện và tên của người hoặc nhóm phát hiện ra nó. Chẳng hạn, sao chổi Halley được đặt theo tên nhà thiên văn Edmond Halley, người đầu tiên tính toán được quỹ đạo định kỳ của nó. Hay những cái tên như C/2012 S1 (ISON) hay NEOWISE (C/2020 F3) cho thấy sự chuyên nghiệp và hệ thống trong việc theo dõi và phân loại.
Quan trọng hơn cả, việc nghiên cứu sao chổi đã mở ra những cánh cửa tri thức khổng lồ về vũ trụ. Chúng được ví như những viên nang thời gian, lưu giữ vật chất nguyên thủy từ 4,6 tỷ năm trước, khi Hệ Mặt Trời mới hình thành. Bằng cách phân tích thành phần hóa học của sao chổi, các nhà khoa học có thể hiểu rõ hơn về điều kiện ban đầu, sự phân bố vật chất và thậm chí là nguồn gốc của nước và các phân tử hữu cơ phức tạp – những yếu tố cần thiết cho sự sống – trên Trái Đất. Mỗi lần một sao chổi ghé thăm, đó không còn là điềm gở, mà là một cơ hội quý báu để chúng ta giải mã những bí ẩn sâu xa nhất về nguồn gốc của chính mình và của vũ trụ bao la.